Trong lòng Lâm Nguyên Nguyên tràn ngập nghi hoặc, nhưng Lâm Khởi cũng hoàn toàn không thể giải đáp được những câu hỏi của cô. Hai người chỉ có thể mang theo một bụng đầy thắc mắc mà bước vào trong nhà ăn.
Bên trong nhà ăn lại là một khung cảnh hoàn toàn khác. Bởi vì hiện tại vẫn còn trong khung giờ bữa sáng, nên trên bàn ăn dài có bày sẵn bữa sáng từ sớm. Chi phí nghỉ một đêm ở lm nhà trọ này cũng không được tính là rẻ, vì vậy phần lớn mọi người đều rất quý trọng thời gian, đã sớm dùng xong bữa sáng để còn ra ngoài làm việc.
Lúc này đã hơn 9 giờ, người trong nhà ăn không nhiều lắm, đồ ăn trên bàn cũng không còn nhiều loại, nhưng mỗi loại vẫn còn kha khá khẩu phần. Hai người theo quy trình trước tiên lấy khay đồ ăn, rồi đi dọc bàn ăn để chọn món mình muốn.
Căn cứ Thành phố Núi là một căn cứ nông nghiệp, nên các loại thực phẩm rất phong phú. Ngay cả những hộ dân bình thường nhất cũng ăn uống tốt hơn so với người bên ngoài, huống chi là đại tiểu thư như Lâm Nguyên Nguyên.
Từ đất mọc lên, từ trời bay xuống, rất ít thứ cô chưa từng thấy, chưa từng ăn. Lâu dần, đi tới đi lui như vậy, khẩu vị của Lâm Nguyên Nguyên cũng trở nên kén chọn. Thức ăn ở các căn cứ bên trong lẫn bên ngoài thường rất khó khiến cô hài lòng.
Thường thì cô tự mình chạy ra ngoài, đi một vòng chẳng ăn được gì, kết quả là đói đến gầy rộc, khiến các bậc trưởng bối đau lòng không thôi, bù đắp gấp đôi cho cô.
Chỗ của Tô Nghi vừa nhỏ lại vừa xa, vốn dĩ Lâm Nguyên Nguyên cũng chẳng kỳ vọng gì lớn với đồ ăn ở đây. Nhìn một bàn toàn là cháo loãng và hoa quả, bữa sáng này khiến cho chút hy vọng được gợi lên từ bữa ăn tối hôm qua của cô cũng hoàn toàn tan biến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play