An Duyệt được cứu ra từ trong tay mấy người kia, vừa thấy Tô Nghi đi tới, lập tức giống như đứa trẻ bị bắt nạt ngoài đường gặp được người thân, oan ức gọi một tiếng:
“Tô Nghi tỷ.”
Tô Nghi vừa thấy vẻ mặt của cậu thì lập tức vui vẻ, mà Ăn Duyệt nhìn về phía cô, biểu cảm lại càng thêm đáng thương.
Bị một thiếu niên nhỏ tuổi nhìn như vậy, Tô Nghi liền đưa tay làm thành nắm đấm đặt lên miệng, khẽ ho một tiếng, cố gắng giả vờ như từ trước đến giờ mình chưa từng cười, vội vàng đánh trống lảng đổi đề tài:
“Sao thế này? Đánh nhau à?”
Người của căn cứ Thành phố Núi thấy Tô Nghi đứng cùng vài người của căn cứ Long Thành, còn tưởng cô là người của Long Thành. Hai bên căn cứ từ trước đến nay đều không ưa nhau, giờ phút này một mặt cảm thấy mất mặt trước mặt đối phương, một mặt lại sợ lát nữa cô đi kể xấu với người khác, vội vội vàng vàng xua tay giải thích:
“Không phải, không phải.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT