Lời này như một hòn đá ném xuống mặt hồ, lập tức làm mặt nước vốn yên ả dậy sóng.
An Duyệt vừa nãy còn vùi mặt vào trong ghế sofa, mặc cho Tô Nghi và Tiêu Trì nói thế nào cũng không ngẩng đầu lên, đột nhiên bật dậy, trong mắt ánh lên tia sáng kỳ lạ: “Từ Dị… chết rồi?”
Ánh mắt thiếu niên quá mức mãnh liệt, khiến Nhị Cẩu không chịu nổi loại nhiệt tình này, hắn ho khan một tiếng rồi mới tiếp lời: “Đúng vậy, đã chết rồi.”
Biểu cảm của An Duyệt thoáng chốc trở nên hoảng hốt: “Chết rồi?”
Nhị Cẩu còn nghĩ An Duyệt có quan hệ không tệ với Từ Dị, nghĩ cậu đang buồn bã, trong lòng hơi chột dạ, định an ủi vài câu, vừa mới mở miệng thì đã thấy thiếu niên đối diện bật dậy khỏi sofa.
“Ha! Anh ta cũng có ngày hôm nay à!”
Thiếu niên xoa eo đứng giữa sàn nhà, cơn buồn bực vừa rồi bị Tiêu Trì và Tô Nghi trêu chọc đã tan biến hoàn toàn, nhảy nhót vui vẻ đến mức ngay cả cái đầu vàng hoe cũng trông có vẻ đầy sức sống hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT