Tiêu Trì: Đến mức này luôn sao?
Tuy rằng chuyện này xảy ra chủ yếu là vì Tô Nghi sau này muốn quang minh chính đại uống đồ uống, nhưng Tiêu Trì vẫn có chút muốn phản đối. Tuy nhiên, khi ở trong cùng một không gian, anh cảm nhận được sự vui sướng thuần khiết phát ra từ cô, nên nhất thời không nói nên lời.
Tô Nghi xuyên qua lối đi hẹp, đi đến trước mặt Tiêu Trì: “Đi nào, ăn cơm thôi.”
Tiêu Trì quên luôn những điều định nói khi nãy, lùi lại rồi cùng cô đi ra ngoài.
Trong phòng ăn có hai tủ khử trùng, bên trong đầy đủ các loại chén bát, thậm chí còn có một bàn bếp phụ có thể dùng để làm các món đơn giản. Nhưng thường ngày, Tô Nghi và Tiêu Trì ăn cơm đều dùng bộ đồ ăn riêng của mình, hôm nay nấu cho khách ăn, cả hai đều không mang theo bộ đồ ăn của mình, tay không mà đi qua.
Mọi người được thông báo khoảng 7 giờ sẽ ăn cơm, nhưng vì nghĩ rằng là hai “lão đại” nấu cơm cho mình ăn, nên ai cũng không yên tâm, đã sớm xuống lầu bằng thang máy ngồi chờ ở phòng ăn.
Không có đồ ăn cũng không sao, chẳng phải còn có trà lúa mạch và nước chanh sao, uống tạm cũng được! Dù sao cũng không thể thật sự ngồi trong phòng đợi ăn xong mới xuống lầu, lỡ đâu lão đại cảm thấy họ không tôn trọng, không muốn cho họ đi cùng thì biết làm sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play