Tiêu Trì: “Không sao đâu, đừng lo.”
Tô Nghi thấy biểu cảm anh không giống như đang cố gượng ép, bèn lầm bầm một tiếng, thả tay anh ra rồi đi về phía hành lang.
Có lẽ vì không ngờ lại chọc giận Tô Nghi, sắc mặt Từ Dị trở nên vô cùng khó coi. Mọi người cũng lặng im không nói gì, ánh mắt trao đổi lẫn nhau đều mang theo cảm giác bất an vi diệu.
Nếu khiến lão đại nổi giận, cô ấy không muốn quay về với bọn họ thì phải làm sao?
Tô Nghi bước nhanh đi trước, Tiêu Trì lặng lẽ đi theo sau. Cha Từ sốt ruột, đưa tay kéo anh lại, miệng gọi: “Tiêu Trì!”
Tiêu Trì quay đầu nhìn ông một cái, ánh mắt đó khiến lòng cha Từ chùng xuống.
Tuy Tiêu Trì từ nhỏ đã lạnh lùng, không thân thiện với người ngoài, nhưng đối với bọn họ, ánh mắt luôn mang theo chút dịu dàng. Giờ đây ánh mắt anh nhìn ông lại lạnh băng, như thể đang nhìn một người qua đường xa lạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT