Tiêu Trì không biết cảm giác này là gì.
Tựa như một con thuyền nhỏ phiêu bạt cuối cùng cũng tìm được bến cảng để neo đậu, lại giống như căn phòng tối tăm lâu ngày đột nhiên có người kéo anh ra khỏi bóng tối, đưa đến dưới ánh mặt trời.
Trong lòng dâng lên một cảm xúc không tên đang chất chứa, Tiêu Trì đưa tay nắm lại thành quyền, đặt lên khóe miệng để che đi nụ cười của mình.
Ở lại… hình như cũng là một lựa chọn không tồi…
Hai lon nước có ga nhẹ nhàng chạm vào nhau trên không trung, dưới sàn gạch phản chiếu mờ mờ bóng dáng của hai người.
“Được.”
Khi hai người quay lại nhà ăn, Tiểu Trần và mấy người khác vẫn còn đang ôm bát mà húp mì sột soạt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play