Mặc dù một phen khóc lóc kể khổ này chẳng đem lại hiệu quả gì, nhưng khi rời khỏi phủ Tiết độ sứ, vẻ mặt của An Cung Nghĩa vẫn vô cùng bình tĩnh.
Anh vốn chẳng hy vọng mấy lời này lập tức có tác dụng, mà chỉ là muốn gieo chút mầm móng cho sau này thôi.
An Cung Nghĩa hiểu rõ An Tư Phạm. Lý Duy Chiêu thắng được trận lớn như vậy, An Tư Phạm đương nhiên thấy cái gì cũng tốt. Đừng nói là vài lỗi vặt, cho dù Lý Hối có đối chọi gay gắt với An Tư Phạm trước mặt mọi người, e là đối phương cũng chỉ cười cho qua.
Nhưng cái “thấy tốt” này không thể mãi mãi “thấy tốt” được.
Chờ đến lúc Lý Duy Chiêu thật sự thua thảm một trận, người chịu trận phía sau chính là anh ta. An Cung Nghĩa không tin tên Lý Duy Chiêu này lại thật sự là thân cứng không thể phá.
Nếu quả thật là vậy…
Nghĩ đến đây, An Cung Nghĩa ngược lại còn nở một nụ cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT