Trần Thần: “……”
Ban đầu vốn chẳng có gì, nhưng bị Ngũ Trưng Minh thêm mắm dặm muối một hồi, trên mặt anh cũng không nhịn được mà lộ ra vẻ nghi ngờ bản thân: Chẳng lẽ mình thật sự chẳng có chút sức hấp dẫn nào sao?
***
Tại nhà ăn sinh viên năm nhất, đại học A.
Âu Dương Nghệ trông thấy Lâm Nhất Giản dùng đũa chọc chọc vào cơm, chọc đến sát đáy bát rồi còn cố chọc thêm mấy cái thì không nhịn được mà thở dài một hơi.
Lâm Nhất Giản bị tiếng thở dài làm giật mình, cô tỉnh lại, theo phản xạ mà nói: “Cậu ăn xong rồi à? Ăn xong thì về trước đi, không cần chờ mình đâu.”
Âu Dương Nghệ: “Thôi bỏ đi, mình sợ lát nữa cậu ra ngoài lại đâm đầu vào cột điện mất.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT