Nhìn phản ứng của những người xung quanh, Lâm Nhất Giản cảm thấy mình hẳn là bị cho là đang đến kỳ kinh nguyệt rồi.
Thật ra thì, gần đây cô bận đến mức quay cuồng, kinh nguyệt căn bản còn chẳng thèm ghé thăm.
Tóm lại, Lâm Nhất Giản nghỉ ngơi một lát ở bên sân rồi được cho phép về sớm.
Cô lê bước chậm rì rì trên đường về ký túc xá, rồi thấm thía nhận ra rằng cứ thế này thì không ổn. Nếu còn kéo dài thêm vài ngày nữa, độ hot có đón được hay không cô còn chưa biết, nhưng cái mạng nhỏ của cô thì chắc là chịu không nổi rồi — của trời cho nhiều thế, cũng phải có mạng mà hưởng mới được!
Mặc dù trên đường về cô đã hạ quyết tâm, nhưng khi thật sự mở cửa sổ trò chuyện với biên tập ra, Lâm Nhất Giản vẫn còn do dự.
Có lẽ cũng vì biết dạo này cô phải chạy bản thảo rất cực khổ nên biên tập Sóc đã nói với cô rất nhiều lời động viên an ủi, mà không chỉ là lời nói suông đâu, đối phương còn nghiêm túc bàn bạc với cô về hướng phát triển tiếp theo của cốt truyện, đưa ra rất nhiều ý kiến mang tính xây dựng, thậm chí đôi lúc nửa đêm rồi cô ấy vẫn còn nhắn tin trả lời cô… Rõ ràng là cực khổ không phải chỉ có một mình cô gánh chịu.
Lâm Nhất Giản cầm điện thoại đấu tranh tư tưởng cả buổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play