Vân Ninh nằm trên giường chợp mắt một lát, tỉnh dậy thì nghe nói hai vị cô nương đứng cạnh Mạnh Hiểu Anh cũng đã bị phạt, tâm trạng lại càng tốt hơn. Nhìn lễ vật Mạnh Hiểu Anh sai người mang tới để tạ lỗi, nàng nhẹ nhõm cả người.
Nghỉ ngơi nửa ngày, chân nàng cũng đỡ đau, định ra ngoài dạo quanh trường săn một vòng.
Khó khăn lắm mới được tới đây một lần, không thể chẳng chơi gì mà rời đi được.
Vân Ninh vừa ra khỏi trướng không bao xa thì bắt gặp Nghiêm Cẩm Đình và Nghiêm Cẩm Nhứ.
Nghiêm Cẩm Đình đang khổ sở năn nỉ muội muội: “A Nhứ, ca xin muội đấy, muội đi xem thử nhị cô nương Giản phủ thế nào, thăm xem thương thế của nàng ấy có nghiêm trọng không.”
Nghiêm Cẩm Nhứ: “Ca, muội nói rồi mà, sáng nay muội đã gặp qua nhị cô nương Giản phủ, nàng ấy trông không có gì đáng ngại cả. Chuyện này chẳng phải ca đã hỏi nha hoàn bên cạnh cữu cữu rồi sao?”
Nghiêm Cẩm Đình: “Đúng là có hỏi, nhưng ca vẫn không yên tâm, nhỡ đâu nhìn bề ngoài có vẻ nhẹ nhưng bên trong lại nặng thì sao? Muội tinh ý, ca tin muội hơn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT