Thư Khinh Thiển cũng dừng bước, người đi đường xung quanh tụ lại một bên, nhìn vẻ mặt của bọn họ, nàng liền biết nam nhân kia không phải hạng người hiền lành. Nhìn thấy sau lưng hắn là một đám người mặc cẩm y đi theo, nàng không nhịn được cau mày: mỗi lần ra ngoài đều không gặp chuyện tốt, quả thực còn loạn hơn cả thành Thanh Vân!
Nàng đánh giá nam nhân kia, dáng dấp ngược lại khá tuấn tú, chỉ là mặt mày mơ hồ mang theo tà khí. Một nam nhân lại có đôi mắt phượng, ánh nhìn chẳng hề kiêng kị mà đảo qua giữa nàng và Mặc Quân. Tuy lúc đầu bị Mặc Quân làm chấn động một chút, nhưng rất nhanh đã hồi phục lại vẻ trấn định, người này quả nhiên không phải kẻ đơn giản.
“Hai vị cô nương nhìn mặt lạ lẫm, là lần đầu tới thành Nam Vọng sao? Không biết có vinh hạnh được kết giao bằng hữu?” Hắn híp mắt nhìn hai người, khom người làm ra vẻ phong độ.
“Tránh ra.” Mặc Quân không nhìn hắn, hờ hững phun ra hai chữ, ánh mắt lạnh lẽo rơi thẳng lên người hắn.
Thư Khinh Thiển nghe người xung quanh hít sâu một hơi khí lạnh, mà nam nhân kia – gương mặt vốn còn tươi cười giả vờ ôn hòa – trong nháy mắt liền đen sầm lại. Trong lòng nàng thầm nghĩ, nam nhân này ở thành Nam Vọng e rằng là một nhân vật không nhỏ.
“Tránh ra? Nàng biết ta là ai không? Tu sĩ đến thành Nam Vọng đến nay chưa ai dám không nể mặt ta – Phong Tư. Ta thành tâm mời, nàng lại không biết tốt xấu!”
“Vậy sao?” Mặc Quân nhướng mày, “Ngữ khí ngươi tựa như rất tiếc nuối? Vậy thì hôm nay ta giúp ngươi bù đắp tiếc nuối đó. Giờ thì có người dám rồi. Làm sao lại thành không biết tốt xấu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play