Mặc Quân nhướn người ra đưa qua hai ly rượu, một ly cho Thư Khinh Thiển, “Ta từng cho rằng, rượu này sẽ vĩnh viễn phong ấn bên trong Lang Gia Ngọc, cho dù tất cả hương thuần cũng không người có thể làm cho ta mở đàn. Khinh Thiển, cảm ơn ngươi khiến nó có giá trị!” Nói xong, nàng ngẩng đầu đem rượu uống cạn.
Trong lòng Thư Khinh Thiển không biết là tư vị gì, chỉ cảm thấy có một luồng tâm tình ê ẩm, thình thịch va chạm trái tim của nàng. Chỉ có thể nhịn xuống rung động trong lòng, uống một hơi cạn sạch, Mặc Quân cũng không kịp cản nàng.
“ô nương ngốc, rượu nặng, ngươi sao uống gấp như thế?” Mặc Quân vội vã tiếp nhận chén rượu của nàng, đưa tay lau đi chút rượu còn vương bên môi nàng.
Thư Khinh Thiển chỉ cảm thấy rượu kia một đường từ cổ họng chảy vào trong bụng, mang theo một trận hừng hực, tư vị rất là thuần hậu. Nàng cẩn thận thưởng thức tư vị còn lưu lại trong miệng, con ngươi khẽ khép, giống như là thưởng thức lại nhân sinh của Mặc Quân. 
Không nghĩ tới trong thời gian ngắn mặt của Thư Khinh Thiển liền bắt đầu phiền đỏ ửng, hơi híp mắt giống tiểu miêu lười biếng, đôi mắt hơi say mà nhìn Mặc Quân, khiến đôi mắt Mặc Quân trong nháy mắt trầm xuống.
“Mặc Quân, ta rất vui, không nói ra được vui. Ngươi là của ta, cho dù ngươi tốt như vậy, ngươi cũng là của ta!”
Lấy tính tình Thư Khinh Thiển, nàng xưa nay sẽ không ngang nhiên thể hiện ý muốn sở hữu của nàng đối với Mặc Quân, bây giờ nói ra những lời ấy, rõ ràng là đã tửu kính dâng lên rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play