Ngày mai sáng sớm, Thư Khinh Thiển liền tỉnh lại, mở mắt ra liền phát hiện, chính mình cả người đều ở trong ngực Mặc Quân.
Hai tay Mặc Quân vòng lấy hông nàng, nghiêng người ngủ rất điềm tĩnh.
Thư Khinh Thiển cảm thấy rất kỳ quái, rõ ràng tối hôm qua là nàng ôm lấy Mặc Quân ngủ, nhưng sao sáng sớm tỉnh lại lại hoàn toàn đảo ngược? Chính nàng ban đêm cũng không cảm giác được động tĩnh gì sao? Nhìn vào Mặc Quân đang nhắm mắt, Thư Khinh Thiển liền cảm thấy trong lòng ngứa ngáy, tối hôm qua tất cả những gì đã xảy ra, cùng với những câu nói của Mặc Quân, khiến nàng giờ vẫn còn chút rung động.
Nàng muốn đứng dậy, nhưng lại sợ thức tỉnh Mặc Quân. Có chút ngại ngùng, Thư Khinh Thiển đành ở lại trong ngực Mặc Quân, si ngốc nhìn khuôn mặt thanh tú tuyệt mỹ của nàng. Nhìn đôi môi mỏng đang khẽ mím lại, không khỏi nhớ lại ngày hôm qua chính là đôi môi ấy, đã đem đến cho nàng những cảm xúc triền miên khó quên. Tim đập hơi loạn nhịp, mặt cũng nóng lên. Đang lúc nàng có chút thẹn thùng, Mặc Quân mang theo âm thanh lười biếng liền vang lên.
“Sáng sớm mà đã e thẹn như vậy, Khinh Thiển đang suy nghĩ gì thế?” Âm điệu lười biếng của Mặc Quân khiến Thư Khinh Thiển càng thêm nóng mặt, “Không có gì đâu! Ngươi, ngươi nhìn lầm rồi, ta đã dậy rồi!” Nói xong, nàng vội vàng nhảy xuống giường và mặc quần áo.
Mặc Quân chống tay bán thân, tối hôm qua y phục bị chỉnh sửa qua loa, giờ đã lộ ra một mảnh da thịt trắng như tuyết. Một mực không quan tâm, vẫn miễn cưỡng nhìn Thư Khinh Thiển.
Thư Khinh Thiển thật sự vô lực rồi, “Ngươi muốn đứng dậy sao? Còn không mau mặc y phục cho tốt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT