Bạch Cửu Mị không muốn dây dưa thêm, liền nói lạnh nhạt: “Mấy chuyện cũ năm xưa cũng chẳng cần nhắc lại làm gì. Chẳng lẽ ngươi không muốn rời khỏi nơi này sao?”
“Ngươi lại tốt bụng như vậy?” Mặc Quân hừ lạnh. “Nói đi, điều kiện là gì?”
“Muốn dựng Truyền Tống Trận, cần nguồn linh lực khổng lồ chống đỡ, lại tiêu hao tài nguyên thiên địa vô số. Ta muốn ngươi giúp ta, với thực lực của ngươi, chẳng khó gì.”
Mặc Quân nhíu mày: “Ngươi chiếm cứ núi băng này đã trăm năm, chưa từng rời khỏi, nói vậy là ngươi vốn không đi nổi?”
“Ngươi…” Sắc mặt Bạch Cửu Mị trầm xuống, sau đó lại ngạo mạn cười lạnh: “Thì sao? Thực lực ta bị áp chế, cửu vĩ không ổn định, chỉ có thể mượn linh khí nơi đây để dưỡng thương. Hơn nữa mỗi mười năm một lần, phải lấy Thuần Dương lực vào chính ngọ để áp chế hàn khí trong cơ thể.”
“Chẳng trách…” Mặc Quân gật đầu, ánh mắt trở nên sâu thẳm. “Ngươi đã không thể che giấu thêm được nữa.”
“Ha ha, nhưng ông trời lại giúp ta.” Bạch Cửu Mị cười càng đắc ý. “Không ngờ lại để ngươi tự mình tiến vào, hơn nữa còn mang theo một tiểu cô nương thanh y xinh đẹp kia… Chờ thêm chút nữa thôi, ta liền có thể rời khỏi nơi này rồi.”
Sắc mặt Mặc Quân lập tức trầm xuống: “Ngươi có ý gì?”
“Đừng giả ngây thơ nữa,” ánh mắt Bạch Cửu Mị lộ ra tham lam và tàn độc. “Tiểu cô nương kia mang linh căn hư linh hiếm thấy, lại vẫn còn thân thể xử nữ thuần khiết. Chỉ cần lấy được nguyên âm của nàng, luyện hóa huyết nhục và linh căn, ta có thể khôi phục căn cơ, bước vào cảnh giới Động Hư!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT