Tối hôm qua tuy tâm tình thăng trầm, nhưng so với gần bốn tháng qua, đó lại là đêm khiến Thư Khinh Thiển cảm thấy an bình nhất.
Sau khi tỉnh lại, Thư Khinh Thiển rõ ràng cảm nhận được lồng ngực ấm áp, nơi đó phập phồng khẽ khàng khiến nàng yên tâm không thôi. Nàng cúi đầu nhìn Tiểu Phượng Hoàng, phát hiện nó đã tỉnh nhưng có vẻ buồn bã, ủ rũ, đỉnh đầu rũ xuống tận chóp linh. Thư Khinh Thiển vội ngồi dậy, ôm nó vào lòng, lo lắng nói: “Còn chưa khôi phục sao? Có phải rất khó chịu không? Ngươi ngủ thêm một chút, ta đi chuẩn bị chút linh đan, rồi nấu chút đồ ăn cho ngươi.”
Thấy nàng một mặt sốt ruột, nói xong còn định đứng dậy, Tiểu Phượng Hoàng liền ngậm lấy góc áo nàng không cho đi. Sau đó nó cố gắng bò vào lòng nàng, dùng lông đuôi quấn lấy eo nàng, nhắm chặt hai mắt.
Thư Khinh Thiển bất đắc dĩ, tên tiểu gia hỏa này rõ ràng là muốn cuộn trong lòng nàng ngủ tiếp. Nàng thầm nghĩ: nàng còn chưa kịp tìm nó tính sổ, vậy mà nó đã bày ra bộ dáng đáng thương làm nũng, muốn mưu cầu chút phúc lợi. Nhưng nhìn dáng vẻ yếu ớt của nó lúc này, nàng thật sự không nỡ trách, đành dịu giọng dỗ: “Ta phải dậy rồi, chờ lát nữa lại ôm ngươi tiếp.”
Lúc nàng mặc y phục chỉnh tề xong, Hạ Tâm Yên cùng Văn Uyển Nhi – hai người vẫn luôn không yên tâm – đã chạy đến từ sáng sớm, tiếng gõ cửa vang lên. Thư Khinh Thiển nhanh chóng ra mở cửa nghênh đón.
Hai người vốn còn lo lắng, nhưng khi nhìn thấy Thư Khinh Thiển thần sắc sáng sủa, nụ cười dịu dàng, liền ngẩn ra. Nàng mỉm cười nói: “Tối qua khiến các ngươi lo lắng rồi, nhưng sau này sẽ không còn như vậy nữa. Ta có chuyện muốn nói với các ngươi.”
Giọng nói nàng mang theo ý vui, ánh mắt tràn đầy thỏa mãn, con ngươi lấp lánh ánh sáng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play