Mặc Quân nghiêng nghiêng đầu, cười nói: “Hôm nay phu nhân rất ngoan.”
Thư Khinh Thiển vòng tay ôm lấy hông nàng, ghé sát lại gần, nhẹ giọng nói: “Ngoan như vậy, có thể được tưởng thưởng không?”
Mặc Quân nheo mắt cười, đứng dậy, trực tiếp ngồi xuống, kéo nàng vào lòng: “Tưởng thưởng thì không có, nhưng những ngày qua lạnh nhạt với phu nhân, cũng nên bồi thường một chút.”
Thư Khinh Thiển mặt thoáng ửng đỏ, không phản bác, chỉ nhẹ nhàng dựa vào ngực nàng, lắng nghe tiếng tim đập dần tăng nhanh kia.
Sáng sớm hôm đó, Mặc Quân và Thư Khinh Thiển cùng Thư Huyền Lăng giải thích tình hình, chuẩn bị lên đường đến thành Lưu Thương, nơi Thư gia tọa lạc. Đúng lúc ấy, Nguyệt Thường và Tử Linh cũng vừa xuất quan, Nguyệt Thường thuận lợi tiến vào Hợp Thể đỉnh phong. Hai người còn chưa kịp vui mừng đã vội vã chạy đi tìm Thẩm Mạch Uyển.
Nguyệt Thường và Thẩm Mạch Uyển vừa gặp đã như quen, có thể xem là tri kỷ hảo bằng hữu, vừa thấy mặt đã xúc động đến rơi lệ, tay nắm tay hồi tưởng chuyện cũ, hoàn toàn quên mất Tử Linh và Thư Huyền Lăng.
Hai người chỉ đành yên lặng ngồi một bên uống linh trà, nhìn các nàng – hảo bằng hữu mười mấy năm xa cách – xúc động bày tỏ nỗi nhớ nhung.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play