Có lẽ vì lo nghĩ quá độ nên ta nghén rất nặng.
Chỉ trong nửa tháng ngắn ngủi, thân thể đã gầy mòn sụt mất mười cân.
Bùi Hoài vốn là người có tính cách ôn hòa, vậy mà cũng vì lo lắng cho ta mà không ít lần nổi nóng với hạ nhân, mắng cả đại phu.
Sau này, chẳng rõ chàng nghe được từ đâu chuyện bên cạnh Thái hậu có một bà mụ lão luyện, chuyên trị chứng nôn nghén, vậy là hắn liền bỏ hết sĩ diện đến cầu xin Thái hậu.
Thái hậu vừa mắng chàng sợ vợ, vừa cười mà phái bà mụ theo hầu.
Hắn mặt đỏ vậy mà vẫn dày mặt gật đầu thừa nhận, không chút giấu giếm vui vẻ mang người rời đi.
Lúc ấy, vài vị nương nương trong cung cũng chỉ biết dở khóc dở cười mà nhìn theo.
Chưa đầy một khắc sau, chuyện đó đã truyền khắp kinh thành.
Ngay cả mẫu thân ta khi đến thăm, cũng cười trêu:
“Con thật có phúc, gả được cho một người như Bùi Hoài, đúng là ông trời thương con.”
- Niệu Niệu, Hà Ỷ Các vừa có món sơn trà phù dung mới, thanh mát giải nghén nàng nhất định sẽ thích chúng.
Hắn cẩn thận bày bánh lên bàn, khóe mắt chứa đầy ý cười nhưng ta chỉ nếm một miếng rồi đặt xuống rồi chậm rãi mở lời:
- Bùi lang, hoa mơ đã nở chàng đưa ta đến Hương Sơn ngắm hoa nhé. - bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t
Hắn thoáng sững lại, nụ cười có chút cứng đờ, rồi rất nhanh lại trở về dáng vẻ dịu dàng vốn có:
- Ngày mai trời mưa, đường núi trơn trượt. Nàng vừa có thai thì không nên đi lại nhiều đâu.
- Niệu Niệu, nếu nàng muốn ngắm hoa mơ chi bằng đến Hạnh Hoa Các, vưa có thể thưởng hoa vừa uống chén rượu mơ mà nàng yêu thích.
Ta nhìn hắn, ánh mắt dán chặt vào từng nét biểu cảm muốn tìm ra một chút chột dạ, một chút che giấu nào đó.
Thế nhưng….lại chẳng tìm thấy.
Dường như hắn thật sự vì lo lắng cho thân thể ta nên mới buông lời khuyên nhủ.
- Niệu Niệu đừng buồn, đơi khi trời quang mây tạnh phu quân sẽ đưa nàng đến Hương Sơn mỗi ngày được không?
Hắn ôm ta vào lòng, hơi thở ấm áp vờn bên tai, mang theo hương trầm quen thuộc nhưng giữa làn hương ấy, ta lại thoảng thấy một mùi hoa mơ nhè nhẹ.
Hôm nay, Bùi Hoài đã đến Hương Sơn. ( app truyện TᎽT )
Nơi đó, có thiếp thất hắn lén lút nuôi – sống ở Hương Sơn Lâu.
Ở đó mỗi khi xuân về, hoa mơ nở đầy cành, cả sân đều đượm hương thơm, đẹp như trong mộng.
Đâu giống như ta…một cô gái xuyên không đến đây, lại chẳng hề có ý chí tranh đấu, tình nguyện bị trói buộc trong chốn thâm cung bốn bề vắng lạnh, không thể vùng vẫy.