Nửa tháng sau, công chúa gửi thiệp mời ta tham dự Yến Hội Hoa Mơ do nàng ấy tổ chức.
Xưa nay nàng ấy đối đãi với ta rất tốt, nên ta liền thuận theo mà gật đầu đồng ý.
Lúc sắp lên xe ngựa, Bùi Hoài vẫn chưa yên tâm, nắm tay ta mà dặn dò mãi không thôi:
- Niệu Niệu, vụ án trên triều chưa xử xong, hôm nay ta không thể đi cùng nàng…nàng nhất định phải cẩn thận nhé.
Nói xong, hắn lại quay sang dặn dò đám tỳ nữ bên cạnh, từ chuyện nóng lạnh, chuyện pha trà và rót nước…
Những chuyện nhỏ nhặt đến không thể nhỏ hơn, hắn cũng phải một mức xác nhận cho rõ mới yên lòng.
Tỳ nữ Thúy Trúc bên cạnh ta, giọng đầy ước ao nói:
- Lang quân thật đúng là yêu thương phu nhân hết mức, trong khắp kinh thành này, e rằng chẳng thể tìm đâu ra người đàn ông nào vừa trẻ tuổi tài cao, lại vừa chu đáo tỉ mỉ đến vậy….
Lời còn chưa dứt thì đã bị Chi Nhi bên cạnh lén kéo nhẹ vạt áo.
Nàng ấy nhìn sắc mặt ta tái nhợt, bèn vội vàng ngậm miệng không dám nói thêm nửa lời.
Sau đó ta chỉ dựa người vào thành xe, khẽ nhắm mắt lại:
- Một lang quân tốt ư…
Mấy chữ đó, trước kia ta từng lấy làm kiêu hãnh, từng coi đó là may mắn của cả đời mình. - bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t
Thế nhưng bây giờ…nghe thấy lại chỉ thấy nực cười đến tận xương tủy.
Thực ra là ta…đã lừa Bùi Hoài, lần đến Hương Sơn này, ta đâu phải đến dự tiệc thưởng hoa.
Mà ta muốn tự mình đến xem nữ tử kia.
Ta đứng dưới tán mơ nở rộ, nhìn về phía tấm bảng hiệu cách đó không xa - Trân Ngọc Các.
Tựa như trân châu ngọc quý, xem ra trong lòng Bùi Hoài nàng ta quả thực quan trọng đến vậy.
Trái tim ta như bị ai đó bóp nghẹt, đau đớn đến tê dại như có hàng trăm mũi kim đâm vào, khiến nó máu chảy đầm đìa chẳng thể cầm nổi. ( app TYT - tytnovel )
Đúng lúc ấy, một bóng dáng quen thuộc bước đến rồi gõ nhẹ lên cánh cửa phía trước.
Là Bùi Hoài.
Ta và chàng quen biết đã mười mấy năm, không ai hiểu rõ hắn bằng ta.
Ngay sau đó, cánh cửa mở ra một nữ tử bước ra đón.
Gương mặt nàng ta xinh đẹp rực rỡ, nụ cười dịu dàng chạy đến khoác lấy tay của Bùi Hoài.
Hắn thuận theo nàng ta rồi cũng bước vào bên trong.
Từ nơi xa, dường như ta còn nghe được hắn khẽ giọng gọi:
- Yểu Nương.
Giọng nói của hắn trầm thấp, khàn đục mang theo dục vọng rất rõ rệt.
Bùi Hoài vì nàng ta mà…rung động rồi.