Thần Quang Minh đã chết.

Căn bệnh này là do Hắc Thần trước khi chết đã dốc toàn bộ thần lực nguyền rủa Thần Quang Minh để lại.

Người trúng lời nguyền thường xuyên cần tiếp xúc thân thể với người nguyền rủa, không có thuốc giải. Thông thường, để giảm bớt triệu chứng, người bị nguyền sẽ giữ lại thi thể của đối phương.

Nhưng giữ lại thân thể của một thần minh từng sở hữu thực lực kinh khủng cũng chẳng khác nào nuôi dưỡng một hiểm hoạ. Thế nên, sau khi Hắc Thần chết trong bóng tối, nguyên chủ không do dự thiêu xác hắn bằng thần hỏa, đốt thành tro bụi.

Cái giá phải trả là, cứ cách một hai tuần, Thần Quang Minh sẽ rơi vào trạng thái toàn thân kiệt sức, nóng rực khó chịu.

Cơn hành xác thể xác thì nhỏ, nỗi hao mòn tinh thần mới là điều thật sự kinh khủng.

Dù Ôn Sơn luôn cố dùng thần lực để giữ vững lý trí, trấn an cơ thể, nhưng trong tiềm thức, hình ảnh thân thể của Hắc Thần vẫn cứ trỗi dậy từng chút một, khiến cậu không cách nào khống chế nổi bản thân.

Ôn Sơn nghi ngờ, đến khi Hắc Thần thật sự xuất hiện trước mặt mình, cái căn bệnh chết tiệt này sẽ hoàn toàn vượt khỏi kiểm soát.

Lúc đó, đối phương không cần làm gì cả, chỉ một cái nhìn thôi, chân cậu đã mềm nhũn, chưa đánh đã thua.

Vài ngày sau, sau quá trình điều tra, chính phủ Liên Bang đã lần ra được kẻ tấn công qua mạng.

Hắn là một kẻ cuồng tín Thần Quang Minh. Khi đối diện với truyền thông, hắn chỉ cười khẩy: “Tín đồ chân chính, dẫu thần đã chết cũng vẫn sẽ tín ngưỡng. Vậy các người sợ cái gì?”

Internet dậy sóng. Sự phẫn nộ cuồn cuộn lan rộng. Cuối cùng, kẻ h·ac·k·er đó bị giam giữ với tội danh xúc phạm thần linh, chờ đợi sự phán xét từ chính phủ tối cao.

Thần Quang Minh thật sự đã chết sao? Có người bắt đầu hoài nghi.

Tin đồn râm ran lan khắp mạng, rằng Thần Quang Minh đã chạm đến điều cấm kỵ, sớm bị trừng phạt. Nhưng những tin tức như thế vừa lan ra đã lập tức bị tín đồ Thần Quang Minh phản bác kịch liệt.

“Ta chết khi nào mà ta không biết?” Ôn Sơn lạnh mặt, tắt Tinh Võng.

Dạo gần đây, cậu cảm nhận được thần lực trong người có sự xáo trộn — dường như niềm tin của người dân đang bắt đầu dao động vì những lời đồn không rõ từ đâu xuất hiện.

Thần linh trong thế giới này, nếu nói thẳng ra, kỳ thực chỉ là những sinh vật bất tử được nuôi dưỡng bởi tín ngưỡng con người.

Chỉ cần còn tín ngưỡng thì còn thần lực. Một khi niềm tin biến mất, thần lực cũng tan biến theo.

Thậm chí chỉ một chút dao động trong lòng tín đồ cũng đủ để ảnh hưởng đến thần linh và thần lực.

Vì vậy, nguyên chủ mới lợi dụng thần lực được nuôi bằng tín ngưỡng để gây nên thảm họa, rồi đứng ra cứu rỗi nhân loại. Như thế mới có thể chắc chắn bản thân không bị đem ra đo lường, cân nhắc.

Với thần linh như cậu mà nói, nhân loại chẳng qua chỉ là cội nguồn của nuôi dưỡng mà thôi.

Mấy ngàn năm qua, vẫn luôn như thế.

Ôn Sơn bật TV. Màn hình hiện quảng cáo, một nam nhân tóc đen dài xuất hiện.

Hắn cao ráo, dáng người mảnh khảnh, đôi mắt cong cong khi cười, giữa chân mày lộ vẻ phong tình chín muồi, khí chất trưởng thành, cử chỉ mang theo sự quyến rũ của người từng trải, ánh mắt thấp thoáng chút tà khí.

Đó là ảnh đế mới nổi — một diễn viên trẻ tài sắc vẹn toàn, khiến cả giới trẻ lẫn trung niên đều say mê vì nhan sắc và kỹ thuật diễn vượt trội.

Đáng tiếc, hắn là người phàm. Tuổi thọ hữu hạn. Ôn Sơn chống cằm nghĩ ngợi: nếu nhan sắc này có thể tồn tại vài trăm năm, biết đâu sẽ trở thành tân thần minh.

Bước đầu để trở thành thần — chính là bất tử. Chỉ có người bất tử, trải qua hàng thế kỷ được tôn thờ, mới có thể hình thành thần lực, hóa thân thành thần linh.

Đã đến giờ, Ôn Sơn mở phần mềm phát sóng trực tiếp, bắt đầu buổi phát sóng “dưỡng lão” của mình hôm nay.

ID trên mạng của cậu là cách đọc trại của tên thật – Văn Sơn. Nội dung phát sóng cũng chỉ là những trò chơi cũ kỹ từ vài chục năm trước.

Giờ đây game thực tế ảo đang là xu hướng, nhưng Ôn Sơn vẫn chưa từng thử. Theo lời quảng cáo thì cảm giác và cơn đau đều chân thực đến mức khủng khiếp, như một thế giới hiện thực thứ hai vậy.

“Chào buổi chiều, vợ yêu~”

“Chào buổi chiều, vợ yêu! Thần Quang Minh phù hộ cậu nhé!”

“Khi nào vợ vào thực tế ảo stream một bữa đây?”

Ôn Sơn mỉm cười đáp lại từng lời trong làn đạn: “Thực tế ảo à? Về sau sẽ có dịp thử, cứ chờ đó đi.”

Màn hình hiện hình ảnh thanh niên tiếp tục tiến độ game hôm qua, vừa chơi vừa trò chuyện linh tinh với khán giả về cốt truyện.

Dù không nhận quà tặng hay khắc kim, phòng phát sóng của Ôn Sơn vẫn có lượng người xem ổn định.

Tuy không phải là top hot, nhưng độ phổ biến cũng thuộc nhóm “tiểu hỏa”.

Cậu phát sóng không vì tiền, mà để được chú ý, được yêu thích — để thần lực của mình tăng lên theo từng lượt xem, từng nhịp tim tín đồ.

Cả phòng phát sóng đều đang bàn luận chuyện h·ac·k·er tấn công hôm qua, sự phẫn nộ vẫn chưa lắng xuống. Trong thế giới này, thần linh là niềm tin không thể lay chuyển trong lòng đại đa số con người.

“Thần Quang Minh đã chết.”

Năm chữ đỏ như máu nổi bật giữa màn hình phát sóng — một ai đó đã gửi SC ở mức cao nhất.

Trước khi quản lý kịp phản ứng, tài khoản này đã bị cảnh sát mạng phong sát.

Phòng phát sóng chìm vào im lặng, sau đó bị cuốn vào một làn sóng bình luận dày đặc.

“Điên rồi đúng không?”

“Sao còn có kẻ ăn nói bậy bạ? Mau kéo vào ngục!”

“Chúng tôi chỉ đang chơi game thôi, phát rồ cái gì vậy?”

Trên màn hình, thiếu niên cũng chú ý tới dòng SC kia, dừng tay, mỉm cười nửa miệng, chỉ để lộ phần dưới khuôn mặt, khẽ mở môi:

“Mất đi tín ngưỡng, còn đáng sợ hơn cả việc thần thệ mất linh. Người và thần... vốn chẳng khác nhau.”

Ôn Sơn từng cố truy tìm cách các vị thần bất tử đã từng buông bỏ tất cả như thế nào, nhưng không có được câu trả lời. Ngay cả ký ức của Thần Quang Minh cũng đã mờ nhạt theo thời gian, chỉ còn nỗi khát khao thần lực vĩnh hằng.

Người giết chết Hắc Thần không phải nguyên bản Hắc Thần, mà là người kế nhiệm thứ hai.

Ban đầu, Quang Minh Thần và đời đầu Hắc Thần nước sông không phạm nước giếng.

Hắc Thần được thờ phụng trong tầng lớp hắc ám — những kẻ sống ngoài vòng pháp luật. Thần Quang Minh không bao giờ thèm bận tâm đến bọn họ.

Hai thần duy trì thế cân bằng mong manh nhưng ổn định, chưa từng xung đột trực diện.

Cho đến một ngày, Hắc Thần đệ nhất vô duyên vô cớ bị trừ khử. Trong một đêm, khí tức của hắn tan biến không dấu vết.

Thần Quang Minh lục tung cả thế giới nhưng không tìm ra gì. Nỗi sợ nuốt chửng lấy cậu— sợ rằng một ngày nào đó, chính mình cũng sẽ trở thành kẻ kế tiếp.

Cậu bắt đầu tìm kiếm thần lực vĩnh hằng, gom góp tín ngưỡng không biết mệt mỏi. Không từ thủ đoạn, không tiếc hy sinh, chỉ để biến bản thân trở thành vị thần vĩ đại nhất.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play