“Ám Hắc Thần…” Ôn Sơn khẽ khàng nuốt xuống tiếng thở dốc vừa kịp tràn ra khỏi cổ họng, đôi môi đỏ hồng hé mở, gương mặt trắng như tuyết khẽ ửng sắc đào. Quang Minh Thần lúc này, lại nhiễm một vẻ đẹp hỗn độn, vừa mê hoặc, vừa khiến người run rẩy. “Trốn tránh thì giải quyết được gì chứ?”
Một tiếng hừ lạnh vang lên bên tai cậu.
Lạnh như gió chảy ngược, như đầu kim chọc thẳng vào lớp màng nhạy cảm nhất nơi thính giác. Cảm giác lạnh ấy dừng lại bên tai, khiến cả cơ thể Ôn Sơn bốc lên từng đợt nhiệt, tựa như lửa bị đổ thêm dầu. Cậu chỉ còn cách lặng lẽ vận chuyển thần lực, miễn cưỡng giữ cho đôi chân chưa mềm nhũn ngã xuống nền gương lạnh toát.
“So với cái tên đó, anh càng thích nghe em gọi anh là… Hill.”
Giọng hắn khẽ vang lên, nhẹ nhàng, hờ hững—thế nhưng trong chất giọng bình thản ấy lại giấu vô số gai nhọn, đẫm thù hận và nguy hiểm.
Trong gương, vô số khuôn mặt Quang Minh Thần xinh đẹp như hoa đào đồng loạt quay về phía Ôn Sơn. Những “Quang Minh Thần” ấy có đôi mắt trống rỗng, ánh nhìn chết lặng. Cùng lúc, từng người một mở miệng. Môi họ đỏ như máu, nhưng bên trong chỉ là hố sâu đen kịt, từng đợt, từng đợt máu sền sệt cuộn lên, tuôn ra không ngừng.
Thật sự mang thù… Ôn Sơn rốt cuộc không nhịn nổi, bật ra tiếng thở dốc.
Kính vỡ dưới đất khẽ rung lên, từng mảnh từng mảnh chậm rãi bay lên giữa không trung. Chúng hội tụ lại, xoáy tròn như một đóa hoa đêm, rồi tràn ra một luồng bóng tối dày đặc như nước mực.
Từ trong bóng tối ấy, một đôi giày da đen bóng lặng lẽ bước ra.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT