Chương 20: Giận Dỗi
Cố Liễu trong lòng khẽ “lộp bộp” một tiếng, lập tức phản ứng lại – cậu lại bị nổi sởi.
Tuy nhiên cậu không quá hoảng loạn, bởi tình huống thế này vài năm trước cậu từng gặp rồi. Khi đó, trong một lần vô ý ăn phải một loại quả dại không rõ tên trong núi, cậu cũng từng bị dị ứng – trên người vừa đỏ vừa ngứa, chỉ cần gãi nhẹ một cái là từng mảng mẩn đỏ lan rộng, cuối cùng cả tay chân đều sưng phồng lên.
Cậu vẫn còn nhớ rất rõ năm đó mình mới mười hai tuổi, hoảng sợ đến mức chỉ biết khóc thầm trong bụng, cứ nghĩ bản thân đã trúng độc, sắp chết đến nơi.
Cậu biết rõ với tính khí của nương mình thì chắc chắn sẽ không chịu bỏ tiền ra đưa cậu đi khám bệnh, nên càng thêm lo sợ, nghĩ lần này mình chắc không qua khỏi.
Hắn càng nghĩ càng tủi thân, trên người lại ngứa ngáy khó chịu, bèn lén tránh ra ngoài rừng trúc sau núi lau nước mắt. Ai ngờ vừa hay gặp phải lang trung trong thôn hái thuốc trở về. Lang trung thấy cậu khóc lóc đáng thương, liền hỏi cậu đã xảy ra chuyện gì.
Cố Liễu vừa sụt sịt vừa đưa tay cho ông xem, lang trung xem xong mới bảo không phải trúng độc gì cả, chỉ là ăn nhầm thứ gì gây phong chẩn, còn nói loại phong chẩn này không cần chữa, chịu khó vài ngày rồi cũng tự khỏi thôi, chỉ là trong mấy ngày đó sẽ rất khó chịu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT