Bị lão phu nhân thúc giục sinh thêm con làm cho hoảng sợ, Bùi Triệu quyết tâm nỗ lực tu thân, chui rúc trong phòng đọc sách.
Hắn không cho nhóm lửa trong phòng, đến hỏa lô sưởi tay cũng không dùng, mỗi lần viết xong một trang giấy, bàn tay nhỏ đã đông đỏ ửng cả lên.
Tiêu thị nhìn mà xót xa, kéo Khương Mị khuyên bảo suốt một buổi sáng mà không có kết quả, đành phải đến cầu xin lão phu nhân.
"Đứa nhỏ ấy quả thật rất thương mẫu thân, tay bị cóng đến vậy cũng không chịu sưởi, nghe nói đến đêm ngủ rồi vẫn còn khóc, sợ mẫu thân xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn."
Tiêu thị tuy đã là nãi nãi, nhưng nhìn thấy bộ dạng của Bùi Triệu vẫn đau như bị móc tim ra.
Lão phu nhân nghe vậy cũng nghẹn họng tức giận: “Ta chỉ tiện miệng nói một câu, ai ngờ đứa nhỏ ấy lại sợ đến mức này. Cũng chẳng biết mấy người các ngươi ngày thường nói những gì với nó nữa.”
“Tam lang là người có tình có nghĩa, thêm vào đó lúc Triệu nhi chào đời quả thực rất hiểm nghèo, nên bọn họ truyền cho thằng bé những suy nghĩ khiến nó thương mẫu thân cũng là chuyện dễ hiểu,” Tiêu thị dồn hết trách nhiệm lên đầu Bùi Cảnh Xuyên, thấy lão phu nhân không phản đối, lại tiếp lời, “Triệu nhi hiếm khi được về nhà một lần, chẳng lẽ cứ để nó ru rú trong phòng mãi sao, hơn nữa năm mới cũng sắp tới rồi…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play