Quần áo quả thực là Khương Mị giặt.
Nàng không hề giấu diếm, nhưng vẫn giải thích thêm một câu: “Y phục này chất liệu quý giá quá, ta sợ người khác giặt hỏng.”
“Ồ.”
Bùi Cảnh Xuyên khẽ đáp một tiếng, rõ ràng nét mặt chẳng thay đổi gì, vậy mà Khương Mị lại cảm thấy hắn đang cười.
Khương Mị âm thầm thở phào một hơi.
Hắn vui là được rồi.
Hai người chưa đi được bao xa thì Tuân Nhi đã chạy ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT