Trên lò trà, nước sôi sùng sục, hơi nước mờ mịt lan tỏa. Trong làn khói nóng ấy, ánh mắt Bùi Cảnh Xuyên nhìn Khương Mị vừa bỏng rát vừa nặng nề.
Khương Mị mím môi, thành thật nói: “Sau khi Hà đại nhân rời đi, ta còn phải nhờ cậy nhiều vào đại nhân, không muốn để ngài hiểu lầm. Hơn nữa, trước kia đại nhân đối xử với ta rất tốt, ta sẽ không nhanh chóng thích người khác như vậy.”
Nàng không muốn bị Bùi Cảnh Xuyên xem là kẻ vong ân phụ nghĩa. Thế nhưng nàng vừa dứt lời, đã nghe hắn hỏi:
“Vài tháng thì gọi là nhanh à? Vậy bao lâu thích người khác thì mới hợp lý?”
Bùi Cảnh Xuyên vừa nói vừa rót cho nàng một ly trà, đặt ở bên tay.
Giọng hắn bình thản, vẫn là dáng vẻ ung dung nhàn nhã ấy. Khương Mị bưng chén trà, khẽ thổi nguội, mượn làn khói trà lượn lờ để che giấu sự bối rối.
Nàng chỉ muốn giải thích rằng mình không có tình cảm gì với Hà Thanh Dương, chứ chưa từng nghĩ tới việc thích ai khác. Nhưng bị Bùi Cảnh Xuyên hỏi như vậy, lại thành ra nàng chỉ vì thời gian quá ngắn nên chưa động lòng, còn nếu lâu hơn, kiểu gì cũng sẽ rung động với người khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT