Từ sau ngày khai trương tiệm sách, Trương chưởng quầy luôn tìm cớ đến thăm Khương Mị.
Lần đầu tới là để tặng lễ mừng, những lần sau nếu là có việc nhỏ cần nàng giúp, hoặc là tới để cảm ơn. Gia đình Trương chưởng quầy đã chuyển tới Lệ Châu, mua đất trồng rau, còn tự nuôi gà vịt. Quà tặng của ông cũng chẳng phải thứ gì quý giá, chỉ là rau tươi vừa hái trong vườn và trứng gà trong nhà.
Trương chưởng quầy là người rất biết đối nhân xử thế, chỉ tới vài lần đã thân quen với người gác cổng, không cần hỏi han cũng có thể vào thẳng, đến cả Hà Hoan Hoan cũng biết Khương Mị có một lão Trương thúc từ Hàn Kinh tới.
Dù Bùi Cảnh Xuyên không tới Lệ Châu, nhưng Trương chưởng quầy lui tới quá thường xuyên khiến Khương Mị cảm thấy không ổn. Tuy nhiên, nếu trực tiếp từ chối thì lại quá cố tình, thế là nàng dứt khoát cho nhà bếp nuôi gà vịt, còn lấy một mảnh đất nhỏ trong vườn hoa để tự trồng rau.
Ký ức tuổi thơ chăn heo, làm ruộng vẫn còn, nên tay nghề của nàng không tệ.
Nàng cố ý chờ đến ngày Tuân Nhi được nghỉ tắm gội để làm việc này, vừa trồng vừa trò chuyện: “Mấy hạt giống này gieo xuống, sau này sẽ mọc lên rau củ ngon lành. Tuân Nhi thích ăn rau gì, nói với a di được không?”
Tuân Nhi vẫn không nói lời nào, nhưng dường như thấy việc trồng rau rất thú vị, cứ nhìn chằm chằm Khương Mị không rời mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT