“Ta chỉ đến giúp một tay, không mệt đâu.”
Khương Mị dịu dàng đáp, không dám hỏi vì sao Bùi Cảnh Xuyên lại đến nơi này. Mà Bùi Cảnh Xuyên cũng chẳng nói thêm gì, chỉ bảo: “Trời không còn sớm nữa, về sớm một chút đi.”
“Vâng.”
Bùi Cảnh Xuyên cưỡi ngựa tới, sau khi Khương Mị lên xe ngựa, hắn liền cưỡi ngựa đi bên cạnh hộ tống.
Gần đây thỉnh thoảng lại có quan viên bị tịch thu gia sản, sau khi đêm xuống đường phố vắng tanh, chẳng ai dám ra ngoài đi lại, tiếng vó ngựa vì thế mà vang lên rõ mồn một, truyền thẳng vào tai Khương Mị.
Từng tiếng như dẫm lên tim nàng.
Giọng của Ngô Phương Nghiên lại văng vẳng bên tai nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT