Khương Mị cùng Chương mụ mụ trở về Tần phủ.
Nàng viết một phong thư, định nhờ Thanh Đàn mang đến cho Bùi Cảnh Xuyên, nhưng lại bị ngăn cản. Chương mụ mụ dắt Thanh Đàn quay về, sắc mặt lạnh lùng: “Thân là nữ nhi, lúc nào cũng phải nhớ đến hai chữ ‘kiềm chế’. Tuy huyện chủ và Bùi tam công tử đã quen biết nhau từ trước, nhưng Bùi gia đã cho huyện chủ thể diện, huyện chủ cũng nên biết tự trọng.”
Được Tần phu nhân âm thầm căn dặn, Chương mụ mụ trước mặt Khương Mị luôn tỏ vẻ kênh kiệu, bắt được chút sơ suất là lời lẽ nghiêm khắc.
Khương Mị ôn tồn giải thích: “Mụ mụ nói rất có lý, sau này ta nhất định sẽ ghi nhớ, nhưng hôm nay ta thực sự có việc cần thương lượng với tam lang, bức thư này…”
“Huyện chủ đã nhất quyết muốn đến Ty Nhạc Cục đảm nhiệm chức vụ, thì dù gặp khó khăn gì cũng nên tự mình nghĩ cách giải quyết. Nếu chuyện gì cũng dựa dẫm vào Bùi tam công tử, chẳng phải chỉ khiến người ta thêm phiền sao?”
Câu này nghe lại có mấy phần giống với lời của Đại Ty Nhạc.
Khương Mị còn định giải thích thêm, Chương mụ mụ đã lên tiếng trước: “Huyện chủ không cần làm khó lão nô, phu nhân đã căn dặn, từ nay về sau huyện chủ không được gửi thư cho Bùi tam công tử, càng không được gặp riêng. Nếu trái lệnh, nhất định sẽ bị nghiêm trị không tha!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play