Lời của Bùi Cảnh Xuyên khiến Khương Mị trằn trọc cả đêm không ngủ được.
Đến ngày nghỉ của Tuân Nhi, vừa đón thằng bé về nhà, Khương Mị đã nhận được lời mời từ Bùi lão phu nhân.
Tối qua Bùi Cảnh Xuyên cắn nàng có phần hơi mạnh, vết thương trên môi vẫn còn rõ rệt, Khương Mị có chút ngượng ngùng, đang định khéo léo từ chối thì nghe người tới truyền lời nói: “Lão phu nhân nói, đứa trẻ này đã được ghi vào gia phả nhà Bùi gia, sắp tới cuối năm, lẽ ra nên về phủ bái kiến trưởng bối.”
Tương lai Tuân Nhi vẫn phải nhờ Bùi gia che chở, Khương Mị suy nghĩ một lát rồi cũng không từ chối, dắt Tuân Nhi đến Bùi phủ.
Gần cuối năm, khắp nơi trong Bùi phủ đều đã dán giấy hoa đỏ thắm, không khí tràn đầy hỷ khí, viện của lão phu nhân cũng được quét tước sạch sẽ, trang hoàng mới mẻ.
Thân phận hiện nay của Khương Mị đã khác xưa, suốt dọc đường đi, đám hạ nhân đều cung kính hành lễ, ngay cả Tuân Nhi cũng được gọi một tiếng “thiếu gia”.
Vừa thấy lão phu nhân, Khương Mị liền dẫn Tuân Nhi tiến lên hành lễ cung kính.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play