Dưới sự đồng lòng hợp lực của cả Thái Y viện, thương thế của Bùi Cảnh Xuyên hồi phục rất nhanh. Chưa đầy nửa tháng, vết thương đã đóng vảy, nhưng ký ức của hắn vẫn chưa có dấu hiệu khôi phục.
“Bổn cung đã sai người tổng hợp tất cả sự vụ lớn nhỏ trong hai năm qua thành sách, Tam lang nếu có thời gian thì xem qua đi. Vụ án Diệp gia vẫn phải tiếp tục xét xử, Diệp Thanh Hành rất cứng miệng, dù Tam lang mất trí nhớ, nhưng vẫn là người hiểu hắn nhất.”
Diệp Thanh Hành giả tàn phế suốt tám năm. Trong khoảng thời gian đó, hắn đã kết giao không biết bao nhiêu văn nhân mặc khách tại Trích Tinh Lâu, thay kẻ đứng sau chiêu mộ biết bao nhân tài. Mỗi lần nghĩ tới chuyện này, Thái tử lại cảm thấy lạnh sống lưng.
Trong cung đã có người thèm muốn vị trí Đông cung từ lâu, vậy mà hắn lại không hề phát hiện. Nếu không phải Bùi Cảnh Xuyên nhìn ra manh mối, đợi đến khi đối phương bố trí xong mọi thứ, e là sẽ trực tiếp phát động binh biến cướp ngôi.
Biết Thái tử đang lo lắng điều gì, Bùi Cảnh Xuyên bình thản nói: “Điện hạ yên tâm, chân tướng sẽ sớm sáng tỏ.”
Hai người ngồi đối diện nhau, trước mặt đặt một bàn cờ. Vừa nói chuyện, Bùi Cảnh Xuyên vừa hạ một quân đen. Thái tử định đưa tay lấy quân, lại phát hiện mình đã thua, không khỏi bật cười:
“Cứ tưởng Tam lang mất trí nhớ thì cờ nghệ cũng sa sút, không ngờ vẫn lợi hại như vậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT