Bùi Cảnh Xuyên để Tuân Nhi đi vào nhà trước cùng Khương Mị, còn mình thì kéo riêng Tần Mục Chi ra một bên nói chuyện.
Không biết hắn đã nói gì, chỉ thấy Tần Mục Chi không quay lại nữa, mấy ngày sau cũng không xuất hiện.
Tiễn Tần Mục Chi xong, Bùi Cảnh Xuyên bàn với Khương Mị về việc đưa Tuân Nhi vào doanh y sĩ của hiệu úy doanh ở Hàn Kinh học y.
“Trong quân mỗi ngày đều có người bị thương khi luyện tập. Nếu thật sự có thiên phú, học trong này sẽ tiến bộ rất nhanh. Hơn nữa, quân y trong quân có địa vị rất cao, nàng không cần lo sẽ gặp phải những kẻ làm càn.”
“Nhưng Tuân Nhi bây giờ vẫn chưa biết nói, liệu có thể vào được không? Có ai kiên nhẫn dạy nó không? Nó cái gì cũng chưa hiểu, lỡ phạm vào quân quy thì sao?”
Khương Mị càng nói càng bất an, lông mày gần như nhíu lại thành một đường.
Bùi Cảnh Xuyên búng nhẹ lên trán nàng: “Người do ta đưa vào, sẽ không ai làm khó. Sau khi vào còn có người chăm lo chu toàn. Quân y không như binh sĩ, mười ngày được nghỉ một lần, từ doanh về nhà chưa đến một canh giờ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play