Ôn Nguyệt nhìn Ôn Vinh Sinh, nụ cười trên mặt dần tắt: "Cha đã nếm mùi bị phản bội rồi, chắc giờ cha cũng hiểu được, lúc mẹ còn sống, trong lòng khổ sở đến nhường nào rồi nhỉ?"
Con người là vậy, khi còn sống thì không biết trân trọng, đến khi mất đi rồi mới hối hận.
Trong những năm cuối đời của Bành Lệ Phân, Ôn Vinh Sinh mỗi khi nhớ tới bà đều cảm thấy oán trách. Ông đã phản bội lời thề năm xưa, nhưng đàn ông thành đạt trên đời này, có mấy ai chung thủy từ đầu đến cuối? Thậm chí, có người còn sủng thiếp diệt thê.
Ông tuy ong bướm, nhưng trong lòng vẫn luôn tôn trọng Bành Lệ Phân, chưa từng nghĩ đến việc để người khác thay thế vị trí của bà.
Thế mà bà, vì oán giận mà một mình đưa con gái đến sống riêng ở vịnh Thiển Thủy, khiến người ngoài nhìn vào lại tưởng ông nhẫn tâm đuổi vợ cả ra khỏi nhà.
Nhưng đến khi Bành Lệ Phân qua đời, Ôn Vinh Sinh lại nhớ đến những điều tốt đẹp của bà.
Cả đời ông không thiếu phụ nữ, nhưng ông biết rõ, trong số những người phụ nữ đó, người thật lòng với ông, chỉ có Bành Lệ Phân.
Vì vậy, nghe những lời oán trách của Ôn Nguyệt, ngọn lửa giận trong lòng Ôn Vinh Sinh không những dần tắt, mà còn nảy sinh vài phần áy náy. Chỉ là ông ở vị trí cao đã lâu, có chút không nén được giận, cứng miệng nói: "Đàn ông và phụ nữ sao có thể giống nhau?"
"Cho nên cha có thể cắm sừng mẹ con đến mức ai ai cũng biết, còn người khác thì không được phép vạch trần chuyện bạn gái cha ngoại tình đổ vỏ à." Ôn Nguyệt cười lạnh: "Sớm biết cha là loại người chỉ biết "quan châu đốt lửa, dân đen không được thắp đèn", thì con đã nên giấu nhẹm chuyện này, đợi đến khi cha gần đất xa trời mới nói cho cha biết đứa con trai cha nuôi cả đời là con người khác." Để cha chết không nhắm mắt!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT