Khoản tiền tiêu vặt này không nhiều, mỗi người mỗi tháng cũng chỉ có mười vạn tệ.
Đối với nguyên chủ, số tiền này đương nhiên không nhiều, nên khi kết hôn bị cắt cũng không để ý, càng không đòi Ôn Vinh Sinh.
Nguyên chủ không để ý, nhưng Ôn Nguyệt rất để ý, bây giờ cô rỗng túi, một ngàn tệ không chê ít, mười vạn tệ không chê nhiều!
Vốn dĩ cô nghĩ mình vừa đắc tội Ôn Vinh Sinh, trong thời gian ngắn chắc khó đòi được khoản tiền này, nhưng sau khi nắm được tính khí của ông bố trên danh nghĩa này, cô đã thay đổi ý định.
Ôn Vinh Sinh rõ ràng cũng không ngờ Ôn Nguyệt lại đòi ông khoản tiền này, khẽ giật mình, hỏi: "Con không phải có cổ phần được chia lợi tức sao? Mỗi tháng còn có tiền thuê nhà, còn cần tiền tiêu vặt làm gì?"
"Có cổ phần và tiền thuê nhà thì không được nhận tiền tiêu vặt nữa à? Hơn nữa, cổ phần và bất động sản này đều là mẹ con để lại cho con, đâu phải cha cho!" Ôn Nguyệt rất thẳng thắn nói: "Cha tự mình chuyển 5% cổ phần cho con, con đảm bảo sẽ không bao giờ đòi cha tiền tiêu vặt nữa!"
Nghe vậy, Ôn Vinh Sinh dù là tỷ phú cũng phải hít một hơi: "Con cũng thật dám đòi!"
"Phòng hai dám tơ tưởng toàn bộ cổ phần của cha, con chỉ đòi 5% thì có gì mà không dám?" Ôn Nguyệt cười nhạt: "Đương nhiên con biết, cha sẽ không để lại cổ phần cho con, con là con gái mà, đâu có quý giá bằng đứa con trai độc nhất của cha. Cho nên con cũng không đòi nhiều, cha mỗi tháng cho người khác bao nhiêu tiền tiêu vặt, thì mỗi tháng cũng phải cho con một phần tương tự, chỉ có thể nhiều hơn, không được ít hơn!"
Nếu Ôn Nguyệt mà lén lút tranh giành gia sản, Ôn Vinh Sinh có thể sẽ không vui, nhưng cô lại nói toẹt ra như vậy, còn thẳng thừng tuyên bố ông sẽ không cho, khiến ông không khỏi có chút chột dạ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT