Ôn Nguyệt bị ồn ào đến đau cả đầu, vừa đi về phía thư phòng vừa nói: [Bình tĩnh đi, không phải chỉ là bị gọi vào nói chuyện thôi sao? Có gì to tát đâu. ]
[Ngài không thấy sắc mặt ông ta khó coi thế nào à?]
Thấy chứ.
Nhưng Ôn Nguyệt cảm thấy đây không phải là vấn đề, bèn nói: [Biết đâu sắc mặt ông ta khó coi là vì bị cắm sừng, gọi tôi vào thư phòng là để cảm ơn tôi thì sao?]
Hệ thống phân tích thế nào cũng không thể đưa ra kết luận này: [Ngài chắc chứ?]
[Chắc chắn. ]
Hệ thống: [... ] Thôi thì, vì ký chủ lạc quan như vậy, chúc ngài may mắn vậy-...
Thư phòng của Ôn Vinh Sinh rất rộng, khu vực sofa có một giá sách lớn sát đất, đối diện là cửa sổ kính trong suốt, nhìn ra xa có thể thấy được cảnh sắc của cảng Victoria.
Nhưng giờ phút này Ôn Vinh Sinh không có tâm trạng thưởng thức cảnh đẹp, ông ta ngồi sau chiếc bàn làm việc lớn bằng gỗ lim, cầm tờ báo đặt bên cạnh, ném mạnh xuống chân Ôn Nguyệt vừa bước vào: "Xem chuyện tốt con làm đi!"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play