“Đã khinh thường bọn ta, vậy hôm nay còn bày ra bộ dạng đạo mạo làm gì?!”
Vừa nói, người nọ liền hung hăng ném phần lương khô trong tay xuống đất.
“Bệ hạ với nương nương thì được ăn ngon uống ngọt! Còn bọn ta thì sao? Lặn lội đường xa chém giết mà ra, đến một ngụm nóng sốt cũng không có!”
Thạch Hắc trợn mắt há miệng, ấp a ấp úng không thốt nên lời.
Nhìn thấy mọi người oán khí ngút trời, hiển nhiên đã bắt đầu quy tội lên đầu bọn họ, bị xúi giục đến mức này, Thạch Hắc há miệng nghẹn nửa ngày, cuối cùng nghiến răng, nghiến lợi mắng một câu bệ hạ thật giảo hoạt, lại còn hai mặt làm người!
Lấy đó làm thái độ tỏ rõ mình với Diêu Mậu không hề có tư tâm riêng, nhất quyết cùng doanh phòng hoạn sĩ cùng tiến cùng lui, cùng lắm thì cái danh tướng quân này cũng chẳng thèm nữa!
Chứ làm sao mà cả doanh trại không nổi một bữa cơm nóng, một nồi nước ấm rửa chân cho lính?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play