“Trương Tú có thể cho nàng loại khoái lạc khiến thần hồn điên đảo, dục tiên dục tử như vậy sao?”
Lục Phất Phất đưa tay lau đi lớp ửng hồng loang lổ vì dục niệm trên má, cắn răng, giọng cố chấp:
“Giỏi miệng thì có gì đáng khoe khoang? Hầu hạ nữ nhân lại khiến ngươi đắc ý đến thế sao?”
Còn có thể thế nào? Coi như bị chó cắn một miếng đi vậy.
Dẫu sinh ra nơi vùng sơn cước nghèo khó, nhưng vì trưởng thành sớm, lại từng làm việc ở KTV, tai nghe mắt thấy đủ chuyện đời, khiến Phất Phất thấu hiểu sâu sắc cái gọi là trinh tiết, chẳng đáng một xu.
Không ăn được, không đổi lấy cơm áo, trên đời này chẳng có gì quan trọng bằng tiền tài và quyền thế. Biểu tỷ từng nói, trinh tiết chẳng qua là gông xiềng đàn ông tròng lên cổ nữ nhân mà thôi.
Đáng nói là… vừa nghĩ đến đây, Phất Phất liền hận không thể đập đầu chết quách đi, xấu hổ đến suýt bật khóc. Thật, thật quá mất mặt rồi!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play