Phất Phất càng thêm khó hiểu, “Giả bệnh gì chứ?”
Ý thức được chuyện gì đang xảy ra, nàng giận đến mức suýt vẹo cả sống mũi.
“Ngươi còn có lương tâm không vậy? Ta vốn bệnh chưa khỏi, lại còn phải đứng cùng ngươi giữa gió lạnh cả nửa ngày, ngươi tưởng ta đang giả vờ sao?”
Nàng rõ ràng đã bị hắn chọc giận đến dựng cả lông, ánh mắt tóe lửa, trông chẳng khác nào một tiểu sư tử nổi giận đang nhe nanh múa vuốt.
Có lẽ là bị chọc cho đầu óc choáng váng rồi, Phất Phất không nghĩ ngợi gì, liền bưng bát thuốc trên bàn lên, định một hơi uống cạn để cho hắn thấy.
Mục Lâm Xuyên mày chau lại, không kịp suy nghĩ gì, sắc mặt trầm hẳn, vung tay đánh đổ luôn bát thuốc. Đến khi hoàn hồn nhìn thấy dịch thuốc sẫm màu loang đầy mặt đất, hắn mới khẽ cúi đầu, hiện rõ vẻ bực bội.
Chính hắn cũng không hiểu nổi vì cớ gì, cứ hết lần này đến lần khác viện cớ, gióng trống khua chiêng tới chất vấn nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play