Kỳ thực dưới bề ngoài tự tin của Soái Lãng che đây bao nhiêu thấp thỏm bất an thì chỉ mình y mới biết được mà thôi.
Suốt ba ngày trước mai phục chẳng có chút thu hoạch nào, chớp mắt một cái chiếc mũ cửa hàng trưởng chụp lên đầu, rồi hẹn được tiểu sư muội như mong ước từ lâu.
Cuộc sống sao lắm kịch tính như vậy.
Khi cửa hàng trưởng hết giờ làm mặc vest đồng phục, lái chiếc xe lừa được tới, túi còn có chút tiền chẳng làm mà có, trong ánh mắt hâm mộ của đám chàng trai cô gái chở Vương Tuyết Na đi.
Soái Lãng nhìn tiểu sư muội đã thay đồng phục bằng bộ váy liền thân, hai hàng cúc cài cao, váy vàng nhạt mang hoa văn hoạt hình, tựa như cánh bướm nhỏ khẽ đáp lên xe. Lúc cô cúi người lên xe, mắt Soái Lãng vô tình qua nhìn qua cổ áo trễ xuống, tích tắc thôi thấy bên trong là chiếc áo lót trắng bông thuần khiết, nơi đó cũng nho nhỏ như vóc dáng của cô, như chú chim câu non, nhưng càng say lòng người.
Thế là đầu óc y mất đi cảm giác phương hướng.
May mà tố chất tâm lý vẫn còn tốt, giữ được bề ngoài tự tin kiên cường của cửa hàng trưởng.
Xe lái đi, đầu óc Soái Lãng cũng khởi động, hẹn được Vương Tuyết Na rồi mà vẫn trong lòng vẫn chẳng chắc chắn tí nào, buổi chiều tranh thủ thời gian rảnh rổi, gửi tin nhắn cho đám anh em xin tư vấn.
Trước tiên là hỏi Bình Quả kinh nghiệm thực chiến phong phú, câu trả lời của Bình Quả là : Có thể mời ăn cơm thì có thể nắm tay, có thể nắm tay là có thể ôm, ôm được là hôn được, hôn được là có thể đi thuê phòng. Nhị ca, anh có làm nổi không đấy, không thì để em.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT