100 mét, bước chân Đoan Mộc Giới Bình chậm lại, mồ hôi bất giác túa ra, người đi đường rất hiếm, cứ như bị người ta hút thành chân không, làm người ta căng thẳng vô cớ.
50 mét, Đoan Mộc Giới Bình dừng lại, lấy cái giấy ăn lau mồ hôi, tiếp tục đi, càng gần lối ra, tâm lý trui rèn qua bao năm càng ổn định. Khi nhìn thấy đầu ngõ không có xe cảnh sát, chỉ có vài tên thanh niên lưu manh uống rượu, lòng yên tâm.
Ba mươi mét, an toàn; hai mươi mét, mười mấy mét ... Mấy thanh niên đột nhiên nhìn hắn chằm chằm như nhìn thấy mỹ nữ tuyệt sắc, Đoan Mộc Giới Bình hoảng, cảnh sát thường phục?
Không giống? Hắn vừa đi vừa nghĩ, chắc chắn là không phải, chỉ có bọn lưu manh mới có kiểu liếc xéo người ta rất tà như thế, mình là viên chức nhỏ, phải sợ hãi né tránh chúng. Cách vài bước chân thôi là tới đường Tân Nhai rồi, xe của vệ sĩ tiếp ứng ở đó.
Không ngờ đột biến xảy ra, một nam tử bước tới chắn đường, hung dữ hô: “ Đứng lại, Đoan Mộc Giới Bình, mày hóa thành tro tao cũng nhận ra, xem mày chạy đâu.”
Tức thì Đoan Mộc Giới Bình như bị sét đánh, nhưng tâm lý vặn vẹo của hắn có tác dụng, thuận miệng nói: “Nhầm người rồi, tôi là Hồng Phong, làm ở tổ dân phố.”
Khí thế hùng hổ của tên kia tan ngay, quay đầu mắng: “Xem đi, đéo mẹ nó lại không phải.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play