“Em, em cũng sợ là như thế ...” Thẩm Tử Ngang qua nửa tiếng truy đuổi cũng bớt phấn khích, bình tĩnh suy xét vấn đề thì khả năng bị lừa không phải không có, hạ thấp giọng: “ Thầy, thế thì phiền to, mọi lực lượng đã bị cuốn vào đây, ở Tiểu Lãng Đề chỉ còn lại đồn công an, có mười mấy người thôi, nếu hắn không có trong xe thì lúc này thành công dụ chúng ta ...”
“Ài, tại tôi, sao lúc đấy không bình tĩnh mà nghĩ, Lão Soái đã nhắc nhở rồi.” Trịnh Quan Quần vỗ trán hối hận không thôi.
Thẩm Tử Ngang an ủi: “ Thầy, dù thế nào chúng ta cũng đã bắt được Từ Phượng Phi, chuyện khẩn cấp khi đó là bắt giữ kẻ nổ súng bỏ trốn, chúng ta không hề sai. Khi đó không phải em không cân nhắc tới kiến nghị của đội trưởng Soái, nhưng mà với số lượng ngõ ngách đó, chúng ta không thể bố trí bắt người, hơn nữa chắc gì hắn đã chạy lối đó.”
“Không đúng! Không đúng!”
“Không đúng chỗ nào ạ?”
“Từ Phượng Phi đi mua đồ ăn sáng mà bên cạnh còn có hai vệ sĩ ngầm bảo vệ, nếu trong xe không phải là Đoan Mộc Giới Bình thì nhất định là người hắn dẫn theo, nhưng chắc chắn hắn không chỉ có một mình. Vừa rồi đội trưởng Vương nói đây là tuyến đường chọn trước, đã chọn cả tuyến đường đánh lạc hướng thì chắc chắn tuyến đường bỏ trốn thực sự cũng phải chọn rồi ... Bản đồ, bản đồ đâu...” Trịnh Quan Quần giật lấy bản đồ, tay di theo tuyến đường chiếc xe kia, loại trừ một số phương hướng bỏ trốn khả năng trùng khớp với cảnh sát bố trí bao vậy, vậy nơi lực lượng mỏng nhất ... Ông vỗ một cái lên bản đồ: “ Nơi này, khu khai phát, ở đây mà có người tiếp ứng, hắn sẽ mau chóng thoát khỏi vòng vây .. Tối đa chỉ mất nửa tiếng thôi …”
Có phát hiện rồi, khả năng rất cao, nhưng không ai vui nổi, Thẩm Tử Ngang cẩn thận nói: “Thầy ... Giờ đã quá nửa tiếng rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play