“Con nói nhẹ nhàng quá nhỉ, giờ đã chứng thực được các vụ án Đoan Mộc Giới Bình gây ra ở các nơi, hồ sơ chất lên cao hơn cả con đấy. Kẻ này giáo hoạt hơn hồ ly, hung dữ hơn chó sói, làm gì dễ giới quyết như thế.” Soái Thế Tài không dám tin chuyến toàn thành hành động của Thẩm Tử Ngang bắt được Đoan Mộc Giới Bình, thấy con trai dửng dưng, đầu lóe sáng: “ Có phải con biết hắn chạy đâu không, chúng ta thảo luận xem.”
“Được, thế thì con thấy hắn sẽ không chạy về phía có nguy hiểm đâu.”
“Đúng, trước giờ hắn còn không cả tùy tiện lộ diện, làm gì có chuyện dấn thân vào nguy hiểm.”
“Thế nên hắn nổ súng thú hút sự chú ý của cảnh sát, để tấm lưới thít lên người hắn lỏng một chút.” Soái Lãng ăn từng thìa canh, nói chắc nịch.
“Cha cũng nghĩ thế, hắn sẽ chuồn đi vào lúc không ai phòng bị, thong dong mà đi chứ không có chuyện cuống cuồng bỏ trốn như bây giờ.”
“Với sự bình tĩnh máu lạnh của hắn, cũng có thể nói là sự tự tin tới cuồng ngạo của hắn, hắn sẽ lấy thân phận một người bình thường đi qua mặt cảnh sát mà chẳng bị chú ý.”
“Đúng, cảnh giới cao nhất của kẻ lừa đảo có thể ám thị chính bản thân, nếu hắn lấy tâm thái người bình thường xuất hiện, sẽ không ai chú ý tới một kẻ bình thường như vậy. Hắn là kẻ lừa đảo chứ không phải hung đồ sẽ không dùng cách cực đoan thoát thân, đây là vẫn là vụ lừa đảo … ”Nói chuyện một hồi với con trai, Lão Soái càng thêm tin tưởng vào phán đoán của mình, rốt cuộc vẫn không nhịn được cầm di động lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT