Tiền, tiền, tiền, tất cả đều là tiền cả đấy ... Soái Lãng há mồm, lưỡi thè như chó, đếm từng cọc tiền, chi phiếu, đếm đi đêm lại, hơn 100 vạn rồi, y cười gian không thôi.
Cười không biết tới lần thứ mấy, đến khi lại lần nữa rút chi phiếu ra, vô tình bắt gặp ánh mắt khinh bỉ kỳ thị của Phương Hủy Đình. Soái Lãng vỗ vỗ đầu, nhớ ra rồi, không thể ăn mảnh, người ta theo mình suốt cả dọc đường, phải có tí lợi lộc gì chứ, Soái Lãng nghĩ rồi rút ra chi phiếu giá trị nhỏ nhất 10 vạn, đặt lên bảng điều khiển trước mặt Phương Hủy Đình, khách khí nói: “ Chị Phương, lấy một tờ đi, đừng chê ít.”
“Không lấy.” Phương Hủy Đình nhả hai chữ.
“Cô nói gì thế?”
“Không lấy, nếu anh nhất định nhét cho tôi, tôi sẽ ném ra ngoài cửa sổ.”
“Ấy đừng ... Có có thù với tôi, tôi hiểu, nhưng đừng thù oán gì với tiền chứ.” Soái Lãng không hiểu, loại người nào y cũng hiểu, nhưng không lấy tiền thì y không hiểu.
Két, xe phanh lại, Phương Hủy Đình tay rời khỏi vô lăng, cầm chi phiếu lên, ném cho Soái Lãng, đúng bộ dạng coi triền như bùn đất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT