Phía cảnh sát tuy giám sát chặt chẽ hiệu vàng Kim Bá Lợi nhưng chẳng thèm để ý cặp đôi đó, bọn họ càng chú trọng truy lùng chiếc taxi kia, bám sát tới khi chiếc taxi đó rời thành phố, lên đường cao tốc tới sân bay.
Nửa tiếng sau báo cáo về chi đội cảnh sát mạng, mục tiêu đã mua vé máy bay, đang qua cửa kiểm tra an ninh.
“Tra được rồi, đối phương tên Hách Chí Quốc, mua vé máy bay tới Quảng Châu, 18 giờ 10 bay, còn hơn 1 tiếng nữa.” Hành Song Thành liên hệ với đồn công an sân bay, lấy được danh sách hành khách.
“Lão Soái, anh thấy sao?” Trịnh Quan Quần hỏi.
“Vẫn là thế thân thôi, giống kẻ mang đi Anh Diệu Thiên giả vậy, thủ pháp thăm dò thường dùng của Đoan Mộc Giới Bình, thuận lợi không cần nói, thất bại hắn chỉ tổn thất một tên tay chân.” Soái Thế Tài khẳng định.
“Thu đội, cho hắn đi, cứ để hắn cầm cái hàng giả mà vui vẻ, thông báo nơi hạ cánh, phối hợp tra thân phận thực sự của người này.” Lão Trịnh ra lệnh xong rất vui vẻ nói: “Muốn lấy tiền cứ lấy tiền, muốn lấy đồ cứ lấy đồ, chúng ta kệ hắn thăm dò thoải mái, không có tin xác thực của Đoan Mộc Giới Bình, chúng ta án binh bất động.”
Thế nhưng có người không thể án binh bất động nổi, Thai Bác Văn từ tiểu khu thôn Tiểu Doanh về biệt thự Sâm Đào, chỉ mấy tiếng thôi mà cục diện như mất khống chế, vừa sửa lại điện, kết nối lại mạng thì được tin cổ phiếu gần giảm kịch sàn. Điện thoại liên tục gọi tới, có tới mười mấy cuộc gọi không nhận rồi, nhưng số máy của Ân Phương Thuyên không dám không nhận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play