Cùng lúc đó Soái Lãng và Phương Hủy Đình trò chuyện tử tế chưa được bao lâu liền xung đột.
“Tôi thực sự không có quan hệ gì với hắn hết, sao cô không tin tôi nhỉ, mà chuyện này có gì mà giận chứ?”
“Tôi thèm vào mà giận, liên quan gì tới tôi.” Phương Hủy Đình đá Soái Lãng một cái, đứng dậy: “Bỏ đi, anh tự xem mà làm.”
“Này, tôi thực sự không có quan hệ gì với hắn mà, sao cô không tin.” Soái Lãng đưa tay ra kéo tay Phương Hủy Đình lại nhưng cô giằng tay ra, y chưa chịu thôi, lại giữ lấy góc áo của cô: “Đừng đi, nói cho rõ đã, tôi có trêu chọc gì cô đâu.”
“Đúng, anh không trêu chọc gì tôi, tôi nhìn anh chướng mắt đấy được chưa?” Phương Hủy Đình quay đầu mắng, không chịu nổi cái tính không biết nặng nhẹ của Soái Lãng, chuyện gì cũng nhởn nhơ như trò đùa, đánh đét một cái mắng: “Buông!”
Soái Lãng buông tay: “Mặc dù tôi không có quan hệ gì với hắn, nhưng hắn là thần tượng của tôi, tôi có vài phần nắm chắc đoán được hắn ở đâu, cô nóng tính như thế, tôi nói cho cô biết thế nào đây ... Không nghe thì thôi.”
Phương Hủy Đình sững người một giây, chớp mắt nổi đóa, không đi nữa, ấn hai vai Soái Lãng, làm động tác muốn đẩy xuống nước. Soái Lãng la hoảng, sợ em gái bạo lực này lên cơn cho mình một cước đi tắm nước lạnh thì nguy. Quả nhiên Phương Hủy Đình vừa đẩy vừa lên gối vào lưng Soái Lãng: “Anh giỏi quá, anh oai quá! Còn dám nhử tôi nữa …”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play