Đoan Mộc Giới Bình! Đoan Mộc Giới Bình! Cái tên làm người ta đau đầu.
Đôi lúc cảnh sát còn có ý nghĩ hoang đường, kẻ mình theo đuổi mười mấy năm ấy có tồn tại không?
Thời gian qua bọn họ giám sát mộ của họ Đoan Mộc, giám sát cả di tích nông trường cải tạo cũ, nhưng căn bản không phát hiện được gì. Ngô Ẩm Hữu tử vong cũng tra rồi, song vị thầy âm dương hành tung bất định đó trên người không có thứ gì giá trị, hôm qua Ngô Kỷ Cương cũng được thả rồi, thực sự vì Ngô Ẩm Hữu chết không ai thu xác, công an còn phải trả tiền lưu trữ trong nhà xác.
Còn một manh mối nữa là tên vô danh vừa khai báo, nhưng bị Lão Trịnh hất nước lạnh, tất cả liền trở nên xa vời.
“Thực sự không được thì chúng ta tạm buông vậy, thầy, hay là thế này, hôm nay kết thúc kỳ nghỉ, kéo dài tới 15, nếu thực sự không có manh mối giá trị thì chúng ta rút.” Thẩm Tử Ngang hỏi ý, hắn thực sự là nản chí rồi.
Lão Trịnh gật đầu: “Chớ nản, truy bắt nghi phạm phải kiên trì bền bỉ, thế này đi, cứ tra thử mấy nghi phạm mới lộ diện xem có phát hiện gì bất ngờ không?”
Lại là biện pháp cầu may, niềm vui của ba người Đồng Huy bị quét sạch, nếu Lão Trịnh nói thế thì khả năng không cao rồi. Đồng Huy chợt nhớ tới một người, nhân vật làm người ta đau đầu không kém, hỏi: “Không biết chỗ Soái Lãng có động tĩnh gì không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT