Từ Phượng Phi đặt điện thoại xuống, quay đầu thâm tình nhìn Đoan Mộc Giới Bình, Đoan Mộc Giới Bình đang ngồi sau ban công, tay cầm chén trà Phổ Nhị đỏ sẫm nhấp khẽ. Hai người bọn họ đang hưởng thụ thời gian nhàn nhã sau bữa trưa, đang định nói chuyện thì TV trong phòng vang lên, Đoan Mộc Giới Bình trong lòng chưa hết vướng mắc, cầm ấm trà vào phòng xem tin tức .
“ .... Vụ án lừa đảo qua điện thoại lần này được bộ công an chỉ huy, thống nhất cơ quan công an mười tỉnh, liên thủ với cảnh sát Đại Loan, Thái, Lào, Indonexia. Campuchia, Việt Nam, Malaysia, Singapore, tập trung thống nhất hành động, thành công phá hủy tập đoàn tội phạm liên quốc gia ... “
Đó là tin tức của kênh truyền hình vệ tinh Quảng Đông, đang xem thì một đôi cánh tay trắng trẻo sau người Đoan Mộc Giới Bình luồn qua, Đoan Mộc Giới Bình khẽ nắm lấy an ủi. Lần này có thể chạy thoát được, Từ Phượng Phi thấy vô cùng may mắn, trước kia cô luôn cho rằng, chỉ cần xuất cảnh là an toàn, giờ mới biết mình sai rồi, lần này bất kể chạy tới Đài Loan hay Singapore đều không thoát.
“Bình, em xin lỗi ...” Từ Phượng Phi thỏ thẻ, áp mặt vào má Đoan Mộc Giới Bình, vừa xin lỗi cũng là vừa làm nũng.
Đoan Mộc Giới Bình biết ý cô, không nói gì cả, đang tự đắc về sự cao minh của mình.
Từ Phượng Phi khẽ hỏi: “Anh dự liệu được sẽ xảy ra chuyện à?”
“Đâu có.” Đoan Mộc Giới Bình lắc đầu, rất bình tĩnh: “Nhưng chắc chắn là sẽ xảy ra chuyện thôi, chỉ là vấn đề thời gian ngắn hay dài, trăng tròn rồi sẽ khuyết, chuyện làm tới mức độ phải dừng tay, nếu không thì hậu quả đáng lo, ai coi cảnh sát là bọn ngốc thì cách cái chết không xa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT