Làm sao bây giờ? Soái Lãng đang lo sốt vó, không bận tâm tới đám bạn xấu, bảo sao lúc thi xong cha y lại hiền từ thế, còn tưởng cha đổi tính rồi, thông tình đạt lý hiểu con trai rồi. Té ra là sớm có âm mưu quỷ kế, đợi mình nhảy vào, mình thì biết chắc là thi không đỗ cho nên nhảy hố cái vèo ... Mẹ nó, đến cả trong nhà cũng lừa nhau thế này là sao chứ? Còn cho người ta sống nữa không?
Soái Lãng nhìn đội ngũ của mình, y bị cách ly hơn một tuần, trong ngoài không thể liên lạc, vậy mà không bị làm phản, chứng tỏ cái uy của y đã dựng lên rồi, lại nhìn ra cửa hiệu, khách khứa nườm nượp Điền Viên và Bình Quả bận rộn tiếp khách, ai ngu gì bỏ đấy về kiếm vài đồng rẻ mạt.
Biết thế ở quách nhà khách Lục Thành khỏi ra, không gặp phải chuyện khó xử này.
Di động đổ chuông, Soái Lãng nhìn một cái đã đau răng, cha y không cần y nói cũng biết chuyện rồi, vừa nhận máy, bên kia đã nói: “Trưa về nhà ăn cơm, có chuyện muốn nói với con.”
Chỉ đúng một câu, Soái Lãng chưa kịp nói gì thì bên kia cúp máy rồi, y muốn điên, hai tay ôm đầu kêu một tiếng ngồi xuống đất ăn vạ.
Lão Bì sán tới hỏi: “Sao thế? Điện thoại của ai mà gọi một cái khiến cậu thành ra thế này?”
“Cha tôi, chắc chắn là muốn tôi về làm thợ điện rồi.” Soái Lãng tức không để đâu cho hết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT