Hỏng rồi, hỏng rồi ... Soái Lãng nhìn ba người kia bỏ đi thì lòng hơi hoảng, bọn cảnh sát lại chơi bẩn rồi, nếu vụ án này kéo dài dăm ba tháng dở sống dở chết, mình ở đây chưa nói cái khác, buồn chán cũng đủ sinh bệnh rồi. Hơn nữa từ thái độ của Thẩm Tử Ngang có thể thấy, thằng cha này có ác cảm với mình, nếu có cơ hội ắt không ngại gì chơi mình một vố.
Ôi thôi, ở dưới mái hiên phải cúi đầu, đã là cá thịt trên thớt phải để người ta chém, trêu tức bọn họ cũng sướng đấy, nhưng cuối cùng người thiệt thòi vẫn là mình, đưa ra quyết định trong tích tắc, Soái Lãng hô lên: “Khoan.”
Sau đó đứng dậy làm động tác trung thành với sự nghiệp của Đảng: “Tôi có thông tin trọng đại muốn phản ánh với tổ chức.”
Thẩm Tử Ngang mừng rỡ trong lòng, thiếu chút nữa không kìm được, ngay cả chiêu vờ bỏ đi này cũng là lâm thời ứng biến dựa theo lời dạy của Lão Trình, quả nhiên là có tác dụng, tên này không thật thà chút nào, tới cùng vẫn còn thứ che giấu.
Đây là lúc quan trọng, Trịnh Quan Quần gừng càng già càng cay, lạnh nhạt nói: “ Cậu chỉ có một thông tin, đó là gây phiền toái cho chúng tôi. Này đồng chí nhỏ, chúng tôi là tổ chuyên án tỉnh, không phải đồn công an mà lấy pháo bắn kiến.”
“Điều tra phá án ai không tích góp từng manh mối nhỏ, định nuốt một miếng mà béo lên à? Há miệng chờ sung à?” Soái Lãng hàm ý cũng rõ ràng, tôi biết thừa trò của mấy người, tôi biết đấy đừng mong tôi khai hết một lúc, vừa nói một cái ba vị cảnh sát quay đầu sầm mặt. Ài lại phạm sai lầm cũ, cái tính ương bướng này không nên, vừa định cúi đầu đã quen mồm chọc tức người ta, Soái Lãng hít sâu một hơi, cười cười thiện chí: “Không nói điều tra nữa, các anh có tiếp nhận tố cáo không?”
“Phải xem có giá trị không đã.” Thẩm Tử Ngang khiêu khích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play