Nhìn bên ngoài, cảnh tượng trong phòng bệnh hết sức ấm áp hài hòa.
Trong phòng bệnh, Soái Lãng nắm tay Đại Ngưu, cúi người xuống nói như thì thầm: “ ... Tao biết mà, mày chết thế quái nào được, người tốt mới chết sớm, mày cả da lẫn xương chẳng có cái mẹ gì có thể nói là tốt ... Thứ chỉ biết họa hại như mày, nói gì đến súng bắn, pháo bắn cũng chẳng chết.”
Đại Ngưu tay khẽ cử động, rất yếu, không nói được, chỉ giơ được ngón giữa lên thôi, cái ngón giữa đen thô dài chính là lời đáp lễ cho câu an ủi của Soái Lãng.
Soái Lãng nắm tay Đại Ngưu càng chặt: “ ... Không phải tao mong mày chết, lúc mày vào phòng cấp cứu, biết tao sợ thế nào không? Giờ thì tốt rồi, mau khỏe lại, đợi mày khỏe, tao dẫn mày đi chơi, gì mà hộp đêm Hoàng Đế, Đại Phú Hào, rồi Thiên Thượng Nhân Gian. Đến hết hộp đêm hàng đầu Trung Châu, bao em gái đầu bảng cho mày ... Mày thong thả mà chơi từng nơi một, muốn chơi kiểu gì thì chơi. Cái gì, mày định nói cái gì?”
Đại Ngưu môi mấp máy, mắt to hơn bình thường gấp mấy lần, cái vẻ hớn hở kia rõ ràng là đang nghĩ tới chuyện đó rồi, thế là không sao rồi.
Hai anh em tâm ý tương thông, hắn vừa mấp máy môi là Soái Lãng hiểu: “ ... Biết rồi, mày muốn tao đi cùng mày chứ gì, tao tất nhiên là sẽ đi rồi, chúng ta là anh em mà, không tao đi thì ai đi ... Có điều đừng để mẹ mày biết, mẹ mày sáng nay thiếu chút nữa bóp chết tao rồi, nhưng mà thế làm tao dễ chịu một chút ... Xin lỗi Đại Ngưu, chuyện này do tao mà ra ...”
Cuối cùng Soái Lãng nói ra được câu "xin lỗi" khó nói ra lời rồi, giọng hơi nghèn nghẹn: “ ... Tao xin lỗi, tao thực sự không nên kéo mày vào chuyện này, không nên gọi mày tới đánh nhau, không nên dụ mấy thằng chó chết kia tới chỗ mày ... Tao vốn chỉ muốn mày đánh bọn chúng một trận, không ngờ ... Tao hận không thể nằm đây thay mày ... “
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT