Không khí trang nghiêm như thế bị tên quản lý lải nhải tiếp thị một tràng tiếp thị dài làm nhiều người tỏ ra khó chịu, đã thế lại có nhân viên của Hoa Thần Dật không có mắt còn hỏi: “Mộ sống là gì?”
“Chính là cái này.” Quản lý nghĩa trang chỉ tầm bia có chữ đỏ: “Có thể đặt trước cho trưởng bối còn tại thế, giờ quỹ đất eo hẹp, đợi tới lúc tang gia bối rối mới tìm mộ thì phiền lắm, trên đường hoàng tuyền chẳng già trẻ, người chết có chọn thời gian đâu.”
Tên này tiếp thị thực sự quá mức lộ liễu, cứ như sợ người ta không chết vậy, cực kỳ thiếu trình độ. Hoa Thần Dật không vui đánh mắt cho phó tổng Trần, phó tổng Trần kéo quản lý sang bên hỏi han gì đó, đoán chừng chủ yếu là để hắn ngậm miệng lại mà thôi.
“Khoan đã.” Có người gọi lại, lúc này mới đi được nửa lộ trình, đang ở giữa rừng bia, trên con đường nhỏ quanh co đi lên, mọi người đều dừng cả lại, Cố Thanh Trì chỉ một nơi lõm vào bên núi: “Nơi đó có huyệt trống không?”
Ái chà chà, nhãn lực bác tốt quá.” Viên quán lý chạy lại khen ngay, tinh thần nghề nghiệp rất cao: “Không chỉ bác nhìn ra đâu, nhiều người nhìn ra lắm, hết chỗ rồi, nơi đó thế như hàng long, là đất chôn quan lớn, chôn một cán bộ cấp quân đoàn, hai cán bộ cấp phó tỉnh, một cán bộ cấp phó bộ, một vị tuần phủ, là di tích không thể đụng vào.”
“Nói lảm nhảm cái gì, hỏi cậu còn chỗ không?” Hoa Thần Dật hết chịu nổi, gắt giọng.
“Không ạ.” Viên quản lý không dám thừa lời nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT