“Không, dứt khoát không, nhà tôi ba đời độc đinh rồi, nếu tôi có làm sao, cha tôi không sống được đâu. Không đi là không đi.”
Soái Lãng không chơi nữa, bọn cảnh sát còn bẩn hơn cả tội phạm, điều này y lạ gì, định chuồn, không ngờ trăm tính ngàn tính không nghĩ tới cửa bị khóa rồi. Mẹ nó, là hai tên lúc nãy, tên khốn Tục Binh lúc lên xe ra hiệu với chúng, lúc đó y đơn giản nghĩ là hiệu lệnh bảo xuống thôi.
Vừa nói chuyện vui vẻ như thế, chúng trở mặt cắn mình ngay được, quả nhiên toàn là lũ chó hết.
Nghĩ tới đó lửa giận ngùn ngụt phun trào như núi lửa, biết mình không thoát rồi, Soái Lãng cũng không để đám này dễ dàng toại nguyện, chân co lên một phát hết sức nhè mặt Tục Binh mà đạp. Tục Binh trong khoảng cách ngắn chị kịp nghiêng đầu qua bên, chân Soái Lãng lướt qua mặt hắn ran rát, hắn toát mồ hôi lạnh, cú đá đó mà trung thì y ít nhất húp cháo vài tuần, thằng nhãi ra tay ác quá.
Soái Lãng vừa hành động thì chớp mắt cửa xe hai bên cũng bật mở, hai cảnh sát khi nãy xông lên, không nói một lời tóm vai y đè xuống, khống chế chân tay, trói gô y lại, mặc y chửi bới vùng vẫy vẫn đưa tới cái xe Santana cũ kia.
Xe phía trước vất vả khống chế Soái Lãng, xe phía sau kế hoạch tiến hành, ép Lão Thương phát tin giả ... Đã bắt được người, có chút khó nhằn, đưa tới đâu?
Không lâu sau tin tức hồi âm: Đưa tới đầu đường Lăng Trang, chúng tôi tới đón.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT